-
Dành cho các cháu
Trước
khi thiết kế ngôi nhà sàn gỗ của Bác tại Phủ Chủ tịch (tầng trên có hai
phòng, một phòng Bác dùng vào việc, một phòng nghỉ. Còn tầng dưới là
nơi Bác họp và tiếp khách). Bác có ý kiến:
- Khách của Bác có nhiều, có lúc Bác phải tiếp đông các cháu, vì vậy chú thiết kế cho Bác một hàng ghế xi măng bao quanh.
Vâng
lời Bác, các đồng chí đã thiết kế hàng ghế đó. Mỗi lần các cháu đến,
các cháu đều quây quần bên Bác và được Bác chia bánh kẹo.
Một hôm Bác nói với đồng chí giúp việc:
-
Chú xem, khách “tí hon” của Bác khá nhiều, để các cháu vui thì phải có
cảnh cho các cháu xem, chú gắng kiếm một chiếc bể về để nuôi cá vàng làm
cảnh cho các cháu.
Vâng
lời Bác, đồng chí giúp việc đi tìm mua một bể nuôi cá đặt tại hành lang
của tầng dưới ngôi nhà sàn và thả ba con cá vàng rất đẹp.
Hàng
ngày, sau giờ làm việc, Bác thường cho cá vàng ăn. Người để dành những
mẩu bánh mì làm thức ăn cho cá. Được Bác chăm sóc, ba con cá vàng ngày
một lớn và phát triển.
Mùa đông trời lạnh, Bác nói:
- Cá cũng như người, mùa đông phải giữ nhiệt độ đủ ấm. Chú nên làm một chiếc nắp đậy bể cá để bảo đảm độ ấm cho cá.
Khách
đến thăm nhà Bác, nhất là “khách tí hon” rất thích thú đứng ngắm bể cá
vàng. Những con cá màu sắc thật sặc sỡ, tung tăng, lấp lánh, bơi lặn
trong bể nước.
-
Các cháu sạch và ngoan thật!
Đầu năm 1967, Bác Hồ về thăm tỉnh Thái Bình. Các em thiếu nhi xóm Dân Chủ hát vang bài “Giải phóng miền Nam” đón Bác. Bác hỏi:
- Các cháu có ngoan không
- Thưa Bác có ạ! Các cháu cùng trả lời.
- Các cháu có vâng lời cha mẹ không?
- Thưa Bác có ạ!
- Các cháu ăn ở có sạch sẽ không?
- Thưa Bác có ạ!
- Chìa tay cho Bác xem nào?
Những
bàn tay xinh xắn, chìa ra trước mặt cho Bác xem. Bác gật đầu hài lòng
lắm vì thấy cuộc sống của các cháu nhỏ ở nông thôn đã thay đổi dần với
cuộc sống của dân làng. Các cháu sạch và ngoan thật. Bác Hồ lấy kẹo chia
cho các cháu rồi lại tiếp tục đi.
(Sưu tầm)