Có
một vị bác sĩ ngoại khoa nói với học sinh của mình rằng làm bác sĩ
ngoại khoa phải có năng lực cần thiết quan trọng là không được buồn nôn
và có khả năng quan sát.
Đồng
thời vị bác sĩ này đưa một ngón tay của mình ra và nhúng vào một chất
lỏng trông rất ghê, khiến người khác phải buồn nôn, rồi sau đó ông liếm
liếm ngón tay của mình.
Ông yêu cầu toàn bộ học sinh cả lớp làm theo ông một lần, những em học sinh tỏ ra miễn cưỡng đành phải cố gắng làm theo.
Bác sĩ sau khi xem xong cười to và nói: “Tôi chúc mừng các em đã hoàn thành xong lần trắc kiệm thứ nhất, nhưng thật đáng tiếc là không có em nào vượt qua.”
Cả lớp đều vô cùng bối rối không hiểu: “Tại sao vậy, chẳng phải chúng em đã làm giống như thầy đó sao?”
Vị bác sĩ nói: “Là
bởi vì các em lúc quan sát đã không cẩn thận, ngón tay mà tôi liếm
không phải là ngón tay mà tôi đã nhúng vào trong chiếc đĩa kia.”
Rất đáng tiếc, các em đều không thích hợp làm bác sĩ ngoại khoa.
Vì
vậy, mọi người trong cuộc sống phải chú ý quan sát đồ vật, chú ý quan
sát con người, phải dùng ánh mắt của mình để đối mặt với cuộc sống, rất
nhiều người thất bại không phải vì họ không có năng lực, cũng không phải
là vì họ không đủ thông minh, mà là vì họ không đủ chuyên tâm, không đủ
cẩn thận khi quan sát cuộc sống.