Thất bại, biết nhận ra đâu là sai lầm của mình, để lần sau biết mà né tránh, để trưởng thành hơn là một quy trình trưởng thành thông thường. Tuy nhiên, ngay từ nhỏ, nhiều bậc cha mẹ đã dạy con ngược lại. Thấy con té ngã, vì xót con và muốn con ngừng khóc, cha mẹ, ông bà vội đỡ con dậy (thay vì để chúng tự đứng lên) rồi tìm một đối tượng nào đó để bắt chúng chịu trách nhiệm: tay chém chan chát vào nền nhà, vào cái bàn cái ghế, tại chúng làm con té này.
Những đứa trẻ được nuôi dạy như thế, lớn lên xây nhà bị sập thì đổ lỗi cho nền đất yếu, đi thi làm bài không được thì đổ lỗi thầy cô ra đề khó.