Nếu cho chọn em vẫn làm cô giáo.
Dù phải băn khoăn cơm áo gạo tiền.
Có đôi khi còn gặp những ưu phiền.
Tự an ủi đời giáo viên là thế.
Biết bao lần em đã từng rơi lệ.
Muốn bỏ nghề nhưng không thể vì yêu.
Ánh mắt học sinh thương biết bao nhiêu.
Bờ môi thắm với những điều muốn nói.
Đàn em thơ như thiên thần phơi phới.
Luôn xưng con và cứ gọi bằng cô.
Ríu rít tung tăng trong sáng ngây thơ.
Em cố gắng lên chuyến đò đưa tiếp.
Có phải chăng đó chính là cái nghiệp.
Muốn làm cô thì phải biết hy sinh.
Chấp nhận gian nan vất vả riêng mình.
Yêu trò nhỏ sống có tình như mẹ.
Làm người chèo đò đưa bao thế hệ.
Cập bến đời qua dâu bể gian nan.
Khi học trò mình học giỏi chăm ngoan.
Là cô giáo em ngập tràn hạnh phúc.