Ngày
đó sẽ đến khi tôi nằm trên chiếc ga trải giường màu trắng được gấp gọn
gàng vào bốn góc của tấm nệm trong một bệnh viện lúc nào cũng đầy những
con người đang vật lộn giữa sự sống và cái chết. Rồi đến một lúc nào đó,
bác sĩ sẽ xác định rằng não tôi đã ngừng hoạt động và rằng, cuộc sống
của tôi hầu như đã chấm dứt.
Khi
điều đó xảy ra, xin đừng cố gắng dùng máy móc để truyền cuộc sống nhân
tạo vào cơ thể tôi. Và xin đừng gọi đây là chiếc giường nơi tôi đã chết.
Hãy gọi nó là Chiếc Giường của Sự Sống, và hãy đem thân thể tôi đi để giúp người khác có được những mảnh đời trọn vẹn hơn.
Hãy
lấy đôi mắt tôi trao cho người đàn ông chưa bao giờ được thấy tia nắng
mặt trời, khuôn mặt trẻ thơ hay tình yêu trong đôi mắt người phụ nữ. Hãy
tặng trái tim tôi cho một người phải sống trong đau đớn triền miên với
trái tim bệnh tật. Hãy truyền máu của tôi cho một cậu thanh niên được
kéo ra từ chiếc xe hơi bẹp nát, để cậu ấy còn sống mà xem cháu nội mình
chơi đùa. Hãy thay thận của tôi cho bệnh nhân đang chống chọi ngày qua
ngày bằng máy chạy thận nhân tạo. Hãy lấy từng lóng xương, từng cơ bắp,
từng mô máu và hệ thần kinh của tôi rồi tìm cách làm cho một đứa bé tật
nguyền bước đi được.
Hãy
nghiên cứu từng ngóc ngách trong bộ não của tôi. Hãy lấy đi những tế
bào, nếu cần thiết, và nuôi chúng phát triển để đến một ngày nào đó, một
đứa bé trai bị câm sẽ gào thét cổ vũ cho một trận thể thao và một bé
gái khiếm thính sẽ nghe được tiếng mưa rơi bên ngoài khung cửa sổ.
Những gì còn lại của tôi, xin hãy thiêu chúng đi và rải tro theo cơn gió để giúp cây xanh tốt và đơm hoa.
Nếu cần phải chôn, thì hãy chôn những lỗi lầm, sự yếu đuối và tất cả những thành kiến của tôi về mọi người xung quanh.
Hãy trao tội lỗi của tôi cho quỷ dữ và dâng linh hồn tôi cho Thượng Đế.
Còn
nếu như bạn muốn tưởng nhớ đến tôi, thì hãy làm điều đó bằng một cử chỉ
hay lời nói yêu thương dành cho một người nào đó cần đến bạn. Nếu bạn
làm tất cả những điều mà tôi nguyện ước, tôi sẽ trở nên bất tử.