Ngày
xửa ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó
đều phóng tầm mắt ra thật xa để quan sát những điều xảy ra xung quanh
mình. Có khi nó nhìn thấy một cậu bé đang giúp ông lão xách một cái túi
to, có khi nó nhìn thấy một cô con gái đang cằn nhằn mẹ mình. Ngày qua
ngày, con cú nhìn thấy được rất nhiều thứ nhưng nó vẫn giữ im lặng về
những điều mà mình thấy.
Từ
từ, con cú già bắt đầu nói ít hơn và thính giác của nó dần trở nên tốt
hơn. Bây giờ nó có thể nghe rõ những cuộc nói chuyện của mọi người. Một
ngày, con cú già nghe thấy một người phụ nữ nói với ai đó rằng có một
con voi nhảy qua hàng rào. Một ngày khác, con cú lại nghe thấy một người
đàn ông nói với ai đó rằng mình là con người hoàn hảo và chưa bao giờ
mắc phải sai lầm gì.
Mỗi
ngày trôi qua, con cú già lại nói ít hơn và nghe nhiều hơn. Nhờ vậy, nó
biết được tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh, dù không có ở đó. Dần dần,
con cú già trở nên khôn ngoan hơn và nổi tiếng vì sự khôn ngoan ấy.
Ý nghĩa của câu chuyện: Nói ít, quan sát và lắng nghe nhiều sẽ giúp con trở nên thông minh và khôn ngoan hơn.