Trong một đêm mưa bão bất thường ở thanh phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11h30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiêc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da tắng đã cho bà lên xe.( Mặc cho cuộc xung đột sắc tộc năm 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã nhưng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai vang lên tiếng gõ cửa. Chàng ngạc nhiên hết sức khi thấy một chiếc tivi khổng lồ ngay trước cửa nhà. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: “ Cảm ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xa vào cái đêm hôm ấy cơn mưa không những làm bộ quần áo ướt sũng mà còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Và rồi cháu xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu mà bà đươc gặp chồng bà trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cám ơn cháu đã không hề nề hà giúp đỡ bà” – Cuối thư là dòng chữ :” Chân thành – Bà Nat King Cole”.