Trong
vũ trụ, tuyệt đại đa số các sao tự phát sáng và phát nhiệt, quanh năm
lấp lánh. Nhưng chỉ vào xẩm tối chúng ta mới trông rõ chúng, đó là vì
ban ngày tầng khí quyển của trái đất đã tán xạ một phần ánh sáng mặt
trời...
Lượng
ánh sáng đó chiếu sáng bừng không trung, át cả ánh sáng của các vì sao,
khiến chúng ta không thể nhìn thấy chúng. Nhưng nếu trái đất không có
bầu khí quyển, không trung sẽ tối đen, và cho dù ánh mặt trời rất sáng
thì chúng ta vẫn nhìn thấy sao vào ban ngày (hiện tượng này cũng xảy ra
khi chúng ta đứng trên bề mặt mặt trăng. Do không có bầu khí quyển tán
xạ ánh sáng, nên tại đây, lúc nào chúng ta cũng có cơ hội chiêm ngưỡng
các vì sao).
Tuy
nhiên, ngay cả ở trên trái đất, bạn vẫn có thể trông thấy các vì sao
vào ban ngày, nhờ một chiếc kính viễn vọng. Đó là do hai nguyên nhân:
Một là, thành ống kính viễn vọng đã che khuất khá nhiều ánh sáng mặt
trời bị tán xạ trong khí quyển, tạo ra một “đêm tối nhỏ” trong lòng
kính. Hai là, kính viễn vọng có tác dụng khuyếch đại độ sáng của các vì
sao, và chúng hiện ra rất rõ.
Tất
nhiên, dùng kính viễn vọng quan sát các sao vào ban ngày có hiệu quả
kém hơn so với ban đêm, vì khi đó, ta khó có thể nhìn thấy những sao mờ
nhạt.